✨Hạ Thiệu

Hạ Thiệu

Hạ Thiệu (; 227 – 275), tự Hưng Bá (興伯), là quan viên Đông Ngô thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc.

Cuộc đời

Hạ Thiệu quê ở huyện Sơn Âm, quận Cối Kê, Dương Châu, là con trai của Diệt tặc Hiệu úy Hạ Cảnh, cháu của Hậu tướng quân Hạ Tề, vốn họ Khánh. Hạ Cảnh cầm quân nghiêm khắc mà có ân, binh khí luôn chuẩn bị tốt, có một không hai đương thời, nhưng không may chết sớm.

Thời trẻ, Hạ Thiệu cùng Diêu Tín đến Tiền Đường cầu học ở chỗ nho gia Phạm Bình. Sau Hạ Thiệu vào triều làm quan, đến chức Trung lang. Năm 258, Cảnh đế Tôn Hưu đăng cơ, đề bạt Ngu Dĩ, Hạ Thiệu, Vương Phồn, Tiết Doanh làm Tán kỵ Trung bình hầu, phụ trách khuyên can, chỉ ra khuyết điểm hoàng đế, gia phong Phò mã Đô úy. Hạ Thiệu được triệu về triều đình, giữ chức Tả Điển quân. Hạ Thiệu được thăng chức Trung thư lệnh, lĩnh Thái tử Thái phó. thọ 49 tuổi. Gia đình bị đày đến Lâm Hải. Cháu gọi Sướng bằng bác là làm quan cho Nam Lương, chết trong loạn Hầu Cảnh.

Trong văn hóa

Hạ Thiệu không xuất hiện trong tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung.